Một buổi chiều mùa đông, khi chúng tôi đang mải mê làm nốt những công việc còn dang dở thì bất chợt cửa phòng CTXH vang lên những tiếng gõ cửa dồn dập. Trước mắt chúng tôi là một người phụ nữ trung niên với khuôn mặt đầy lo âu, khắc khổ. Bà tên là Nguyễn Thị Đạo, trú tại Phú Đổng - Gia Lâm - Hà Nội. Mời bà ngồi, chúng tôi được nghe bà kể câu chuyện của cuộc đời mình trong hai hàng nước mắt…
Con gái bà, chị Đinh Thị Minh Hương, sinh năm 1986, đã từng có cuộc sống hạnh phúc như bao người khác với người chồng luôn yêu thương vợ và một đứa con trai ngoan ngoãn, kháu khỉnh. Anh đi làm phu hồ cho các công trình, còn chị ở nhà phụ mẹ đẻ làm ruộng, quán xuyến nhà cửa, nuôi dạy con cái. Cuộc sống chẳng phải khá giả gì nhưng gia đình vẫn luôn vui vẻ đầm ấm. Cho đến một ngày, đang ở nhà thì chị nhận được tin dữ: chồng đi phụ hồ bị ngã giàn giáo từ tầng 3 xuống. Chạy vạy xoay sở, chị cùng các bác sĩ đã giữ được mạng sống cho anh. Nhưng người còn mà trí tuệ không còn. Sau tai nạn lao động, anh trở nên ngẩn ngơ, thần kinh không ổn định, không còn đủ tỉnh táo để nhận thức xung quanh. Thay vì những bữa cơm gia đình đầm ấm, giờ đây chỉ là những trận đòn roi đầy nước mắt. Những lúc lên cơn, anh còn chạy sang nhà hàng xóm lấy bát hương của họ ném ra ngoài đường…Quá mệt mỏi vì bị chồng thường xuyên lên cơn đánh chửi, lại thêm bản thân cũng bị mắc bệnh tim, loét dạ dày, con trai lại bị mờ mắt, chị quyết định ly hôn đưa con ra thuê nhà ở riêng để tập trung chạy chữa cho 2 mẹ con. Nhưng mọi chuyện đâu chỉ dừng ở đấy. Con trai chị - cháu Nguyễn Quang Trường, sinh năm 2008, học sinh trường tiểu học Phù Đổng - đang đi học thì bị bạn đẩy ngã. Đưa cháu vào viện Việt Đức, các bác sĩ mới phát hiện ra căn bệnh tiềm ẩn từ trước của cháu: giãn não thất, u não, phải mổ gấp. Không có tiền tạm ứng cho cháu, chị Hương bị mẹ đẻ trách: “Mày đi làm bao nhiêu năm nay, sao không có nổi tiền đóng viện phí cho con”. Thương con, chị quyết định mang xe máy đi cầm cố được 10 triệu, rồi lại nhờ mẹ trông con để tiếp tục về nhà hoàn thiện giấy tờ và xoay sở thêm tiền đóng viện phí. Trên đường ra viện với con trai, phần vì lo lắng cho con, phần vì buồn phiền trước những lời trách móc của mẹ… mải mê suy nghĩ nên chị tự đâm xe vào cột điện. Chị Hương được đưa vào khoa CTCH Bệnh viện đa khoa Đức Giang ngày 8/12/2017 với chẩn đoán chấn thương sọ não, tụ máu trong não phải. Một bên là con gái đang điều trị tại Bệnh viện đa khoa Đức Giang, một bên là cháu trai đang nằm chờ trong BV Việt Đức, chẳng thể phân thân cũng chẳng có đủ tiền điều trị, cực chẳng đã bà Đạo đành quyết định xin các bác sĩ BV Việt Đức cho cháu Trường về nhà điều trị cầm chừng bằng thuốc để tập trung chạy chữa trước cho chị Hương. Vì, bản thân vợ chồng bà Đạo cũng lực bất tòng tâm, 2 vợ chồng bà cũng chẳng có nghề nghiệp gì ổn định. Ngày mùa 2 ông bà cùng ở nhà làm ruộng, nông nhàn đi phụ hồ thêm cũng chỉ được 170.000 đồng một ngày.
Chị Hương đang nằm tại khoa Chấn thương chỉnh hình của bệnh viện
Những người làm nghề CTXH như chúng tôi, mặc dù đã đi nhiều nơi, nghe nhiều câu chuyện, tiếp xúc với nhiều mảnh đời, nhưng trước câu chuyện của bà mỗi chúng tôi đều không khỏi xúc động. Họa vô đơn chí, phúc bất trùng lai, mọi chuyện đến với gia đình bà dồn dập quá. Trong câu chuyện của bà Đạo, chúng tôi còn thấy đầy sự ăn năn, hối hận của một người mẹ : “Giá như lúc đấy không trách con gái, thì có lẽ con gái đã không bị như vậy”. Biết làm sao được, cuộc sống vốn dĩ khắc nghiệt như thế.
Noel đang đến gần, trong khi chúng ta vui vẻ quây quần với người thân thì xung quanh ta, đâu đó vẫn còn thật nhiều cuộc đời bất hạnh. Với mong muốn chia sẻ phần nào gánh nặng kinh tế và đem không khí yêu thương đến với các bệnh nhân khó khăn, chúng tôi thiết tha thiết kêu gọi các nhà tài trợ cùng chung tay với Bệnh viện đa khoa Đức Giang giúp đỡ gia đình bà Đạo.
Mọi sự giúp đỡ vui lòng liên hệ liên hệ phòng Công tác xã hội, tầng 7 nhà A Bệnh viện Đa khoa Đức Giang, điện thoại: 024.665 19925; Email : ctxhbvdkducgiang@gmail.com
Phòng Công tác xã hội sẽ là cầu nối để chuyển mọi sự hỗ trợ của các nhà hảo tâm đến tận tay bệnh nhân.
Xin trân trọng cảm ơn mọi tấm lòng.